NẮNG HẠ
Nắng hạ đầu mùa đã chói chang
Nhìn cây trụi lá mắt hoa vàng
Lang thang dạo phố bâng khuâng nghĩ
Có phải do trời đổ nắng hoang
Em ngồi ngắm lại chút dung nhan
Thắc thỏm lo âu sắc bị tàn
Tiễn biệt xuân thì âu phải lạ
Hè sang nắng đổ ắt truyền lan
Ốm thật rồi hay bởi tại đâu
Đường xa gánh nặng để âu sầu
Chênh vênh lạc bước ôi không thể
Gắng giữ thanh xuân được lắng sâu
Bao ngày nắng đổ biệt tăm xa
Khúc nhạc tơ vương vẫn đậm đà
Gửi chút ân tình theo sắc là
Men tình khởi sắc đặng đơm hoa.
MÙA HÈ
BÊN ĐƯỜNG
Tháng tư hạ chớm về rồi
Lắng nghe trong lá bồi hồi tiếng ve
Em về tập vở nghiêng che
Ta theo bước nhỏ lòng nghe thoáng buồn
Hạ ơi đừng khép cổng trường
Ve ơi đừng hát lòng đường bâng khuâng
Ngày mai trên vạn nẻo đường
Còn đâu tiếng trống tựu trường nôn nao
Còn đâu tiếng guốc xôn xao
Còn đâu ánh mắt người trao cho người
Còn đâu nữa những nụ cười?
Chỉ còn sót lại một thời nhớ thương
Tháng tư mùa hạ lên đường
Nắng vương vương nắng, buồn vương vương buồn.
MÙA HÈ
KỈ NIỆM
Sân trường văng vẳng tiếng ve
Kìa cây phượng vĩ hoa che kín cành
Xuân qua hè đến phải đành
Xa thầy xa bạn độc hành lẻ loi .....
Thời gian thoăn thoắt như thoi
Chợt đi chợt đến khiến tôi chạnh buồn
Hai mươi năm xa mái trường
Chưa ngày về lại cội nguồn tuổi thơ
Học trò đầy ắp mộng mơ
Nhưng đời như sỏi trơ trơ gót mòn !